集大家书法 , 书法家学习创作站

mǎn jiāng hóng tīng qín

满江红(听琴)

作者:王质

拼音版、注音及读音

zhǐ zhàng méi huā,yǒu cóng guìyòu yǒu xiū zhú。shì hé shēngxuě piāo yuǎn zhǔ,quán míng yōu gǔ。hóng liǎo bái píng xū fú xiù,yú yīn shàng dài qīng xiāng fù。wǎn sù é qīng nǚwèn fēi qióng,shuí jiā qū。
hán tuì zhī,ōu yǒng shū。hū xī huǎng,huǎng xī hū。shì cè ěr,shān cháng shì dài,shuǐ cháng rú yù。yán zi cāo zhōng hé zú yuàn,zuì wēng huī wài wú rén xù。zhèng qīng tiānmíng yuè shàng dōng nán,fāng shí zú。
纸帐梅花,有丛桂、又有修竹。是何声、雪飘远渚,泉鸣幽谷。红蓼白苹须拂袖,余音尚带清香馥。挽素娥青女、问飞琼,谁家曲。
韩退之,欧永叔。惚兮恍,恍兮惚。试侧耳,山常似黛,水常如玉。颜子操中何足怨,醉翁徽外无人续。正青天、明月上东南,芳时足。

仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。
上一篇:菩萨蛮·客帆卸尽风初定     下一篇:鹧鸪天(山行)
所属专题: 本文链接:/e/action/neirongye.php?classid=20&id=196183