集大家书法 , 书法家学习创作站

mǎn jiāng hóng

满江红

作者:赵希蓬

拼音版、注音及读音

gàn jié qīng tóng,gēn zǒu shícān tiān gǔ bǎi。zuì hǎo shìcāng yīn bù pà,huǒ yún rú xuè。xuě lǐ zhí yí shén wù hù,yǔ yú rèn dài shuāng pí shī。dàn zhǐ chóujiàn dǐ lǎo fēng yān,wú rén shí。
dòng liáng yòng。zhī nán quē。lún qūn bèi,jù fēi pǐ。wàng cháng sōng wàn zhàng,cú lái shān běi,yī zhǒng gāng zī diāo yàng jìn,gòng fú dà shà huī sī yì。biàn zuò zhōuguī qù yě hé chóu,péng lái gé。
干结青铜,根走石、参天古柏。最好是、苍阴不怕,火云如血。雪里直疑神物护,雨余任待霜皮湿。但只愁、涧底老风烟,无人识。
栋梁用。知难缺。轮囷辈,俱非匹。望长松万丈,徂徕山北,一种刚姿雕样劲,共扶大厦翚斯翼。便作舟、归去也何愁,蓬莱隔。

仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。
上一篇:霜天晓角     下一篇:素梅 四一
所属专题: 冬天 女子 孤独 思念 本文链接:/e/action/neirongye.php?classid=20&id=211561