沁园春 大德甲辰之岁,张君秀实得石百脉泉
作者:刘敏中
拼音版、注音及读音
,shí sì páng jiē dà shí fù ér bù shǔ tǔ,zhōu xì jiān wǎn rán yóu bāo tāi,jué qí tǔ,suì qí páng shí ér qǔ yān,zhì zhī suǒ jū zhōng ān zhī qián,yú mìng zhī yuē tài chū zhī yán,qiě hào yuē cāng rán zi,qí zhī yě。kē zú dì zhòng rén dé shí tài chū suǒ chū zhī páng,yòu yǐ jiàn yí,qí bāo tāi yóu tài chū,ér shēn bèi zhī。zhòng kuān dì hé zhòng lì chū zhī,pì yuán ér nà zhī,zhì zhī zhōng ān zhī hòu,yòu yī qí yě。xú sī qí míng,zì hùn dùn shǐ fēn,ér yǒu shì zhì,qì yú zī yuǎn yǐ,nǎi dé ān cháng shǒu mì,wú dòng yí cuī bō zhī huàn,hún rán tiān quán,dú lì yuǎn yǐ。qí zhuàng xióng bá gāo jùn,bì lǐng kuī xué,gǎng cǎi huī yù,yì tài héng chū,suī jù yǎn wèi yì jǐn qí miào,yuǎn yǐ。shēng ér yǔ tài chū bìng chǔ,chū ér yǔ tài chū duì liè,xié jiǔ yāo bù wàng zhī yì yòu yuǎn yǐ。yǒu shì sì yuǎn,ér xiù fā rú cǐ,nǎi dìng míng yuē yuǎn xiù fēng,hào zhī yuē qí rán zi yún。qiě yòng tài chū yuè zhāng yùn,zuò gē yǐ yù zhī。shí zhī zhì yán wù wǔ zhòng chūn shí yǒu jiǔ rì yě,qí gē yuē shí rǔ hé lái,zhèng ěr nán wàng,píng shēng tài chū。xiǎng jiāng yíng mèi yuè,wú xīn zài cǐ,qīng qí gǔ guài,yǒu yùn kēng rú。hé nǎi pái yuán,zhí qián bù qū,shì cǐ shū wán qí kě hū。jīn ér hòu,yǒu fāng míng yǎ hào,tīng wǒ zhāo hū。shì jiān guì kè háo fū。wèn jǐ gè huí tóu rèn de qú。jì qiān yán qì xiàng,jūn dōu wǒ xǔ,sì shí jīn bào,wǒ wèi jūn xū。wú yǔ xiāng kàn,yōu rán yì huì,zì yǐn hú shāng bù yuàn yú。shāng gē fā,qià fēng shēng xì zhú,yuè shàng gāo wú。,石四旁皆大石附而不属土,周隙间宛然犹胞胎,抉其土,碎其旁石而取焉,置之所居中庵之前,余命之曰太初之严,且号曰苍然子,奇之也。科族弟仲仁得石太初所出之旁,又以见遗,其胞胎犹太初,而深倍之。仲宽弟合众力出之,辟垣而纳之,置之中庵之后,又一奇也。徐思其名,自混沌始分,而有是质,迄于兹远矣,乃得安常守密,无动移摧剥之患,浑然天全,独立远矣。其状雄拔高峻,壁岭窥穴,岗彩辉燠,意态横出,虽具眼未易尽其妙,远矣。生而与太初并处,出而与太初对列,协久要不忘之义又远矣。有是四远,而秀发如此,乃定名曰远秀峰,号之曰颀然子云。且用太初乐章韵,作歌以喻之。石之至延戊午仲春十有九日也,其歌曰石汝何来,政尔难忘,平生太初。想将迎媚悦,无心在此,清奇古怪,有韵铿如。何乃排垣,直前不屈,似此疏顽其可乎。今而后,有芳名雅号,听我招呼。世间贵客豪夫。问几个回头认得渠。既千岩气象,君都我许,四时襟抱,我为君虚。无语相看,悠然意会,自引壶觞不愿余。商歌发,恰风生细竹,月上高梧。
仅供学习参考,难免有错误,欢迎批评指正。